Vụ việc hàng
ngàn người dân của xã Tân Thành, huyện Yên Thành, tỉnh Nghệ An bao vây, tấn
công tới cùng hai nghi can ăn trộm chó khiến một người chết ngay tại chỗ, một
người bị thương nặng đã đặt ra cho dư luận những câu hỏi đắng ngắt và đau đớn.
Con chó không
chỉ là người bạn mà còn tài sản của người dân. Đối với những gia đình ở nông
thôn, con chó thậm chí còn là một phần cơ nghiệp, là phương án quan trọng mà họ
trông chờ cho rất nhiều khoản chi. Trộm chó là một hành vi trộm cắp đáng ghét
nhất. Dù giá trị của một con chó không lớn nhưng bằng những thủ đoạn ranh ma
như đánh bả, quăng thòng lọng hay gí điện… xảy ra chỉ trong chớp mắt, cẩu tặc
đã trở thành một hình ảnh vượt quá giới hạn chịu đựng của những người nông dân
hiền lành.
Trộm chó không
còn là một hiện tượng hiếm thấy. Nó chẳng xảy ra lẻ tẻ ở một vùng quê nào đó. Ở
nhiều các tỉnh phía Bắc, cẩu tặc đã lộng hành từ hàng chục năm qua, là vấn đề
nhức nhối của không ít cộng đồng dân cư.
Và tức nước
thì ắt phải vỡ bờ. Sự căm phẫn của người dân đã biến thành tội ác với các vụ cẩu
tặc bị giết chết ngay tại chỗ. Đám đông hàng trăm, hàng ngàn người với gậy gộc,
gạch đá và nắm đấm … lao tới xâu xé tính mạng của đồng loại là hình ảnh phản cảm
nhất của văn minh nhân loại. Cùng một lúc, cả một cộng đồng dân cư đã trở thành
những kẻ giết người.
Ai ác hơn ai
giữa những kẻ giết chó và những kẻ giết người? Đó là một câu hỏi nhức nhối.
Song có một
điều dễ nhận thấy, sự việc xảy ra bởi con chó đã trở thành một thứ giá trị lớn
lao hơn nhân cách và mạng sống của con người. Kẻ trộm chó chấp nhận đánh mất
nhân cách chỉ vì con chó. Kẻ giết người sẵn sàng tước đoạt tính mạng kẻ trộm
chó để giành lại con chó của mình.
Trong bối cảnh
ấy, mọi tuyên ngôn bất hủ, mọi điều ước phổ quát, mọi quy định trang trọng của
luật pháp về bảo vệ quyền sống của con người và cả một hệ thống đồ sộ các cơ
quan nhà nước đều bị gạt phăng ra khỏi cuộc chiến sinh tử … vì chó.
Vì đâu đến
nỗi? Đến bao giờ chúng ta sẽ có câu trả lời?
NGUOI XU DONG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét